Đề bài: Cảm nhận của em về nhân vật Khương Linh Tá trong hồi III vở kịch “Sơn Hậu”
Trong số các vở tuồng mà Đào Tấn sáng tác hoặc dàn dựng, vở “Sơn Hậu” là một kiệt tác nghệ thuật có tính bi tráng hấp dẫn. Cấu trúc của “Sơn Hậu” vô cùng hoành tráng với hàng chục vai diễn, với nhiều tình huống, cảnh quay đẫm máu, đẫm nước mắt diễn ra trong nhiều đêm diễn, gây xúc động cho nhiều thế hệ khán giả. Hình ảnh những nghĩa sĩ, nghĩa sĩ như Đổng Kim Lân, Khương Linh Tá… mãi mãi thắp lên ngọn lửa giữa đêm đen thắp sáng hồn người.
Đoạn trích “Dũng khí của Khương Linh Tá” chỉ là một màn diễn ngắn trong vở “Sơn Hậu”. Lòng trung thành, sự dũng cảm, đức hi sinh và tình bạn chiến đấu oanh liệt giữa Khương Linh Tá và Đổng Kim Lân được miêu tả sắc nét và đầy sửng sốt.
Vở diễn này được tái hiện qua hai hoạt cảnh: cuộc giao đấu giữa Khương Linh Tá và ba anh em Ôn Đình; Sau khi bị trọng thương, Linh Tá tự vác đầu, cầm kiếm trên tay, chạy theo Kim Lân và thị nữ để vượt qua vòng vây của phe phản loạn.
Đổng Kim Lân đưa hai mẹ con chạy trốn: Với quyết tâm diệt cỏ thì nhổ tận gốc, Tạ Thiên Lăng sai ba anh em Ôn Đình, Lôi Phong, Lôi Nhược đem quân hùng hậu đuổi theo. Kim Lân gặp phải một tình thế vô cùng hiểm nghèo. Trong lúc đó, Khương Linh Tá xuất hiện, cầm ngang thanh bảo kiếm, cùng kỵ binh xông pha trận mạc để ngăn chặn hậu phương, bảo vệ hai mẹ con.
Linh Tá gặp ba anh em Ôn Đình, cho biết đã nhận ấn tiên phong đem quân “thu phục đường” với quyết tâm:
“Chém Kim Lân đem trả quách;
Bắt Fan Thị làm tín hiệu.”
Lôi Phong và Ôn Đình xin xem thánh chiếu, Linh Tá nói “thánh chưa viết” rồi lại hỏi: “Có thánh chiếu, có mà không – Vậy ba người đến đó có chiếu không? ?”.
Kết thúc cuộc đấu trí cam go, Linh Tá đã hùng hồn tuyên bố, nêu cao lòng trung thành và quyết tâm diệt trừ “Tà Thị gian ác”, những kẻ phản bội vô lương tâm:
“Một gánh dốc nước Tề tôn xã tắc;
Tiểu ngũ trừ tà thị.
Vào cuối thời Trung cổ, có một cái tôi;
Thủ thuật này có nghĩa là chặt đầu ba gã.”
Mo, min, he… là ngôn ngữ thông dụng của cuộc sống hàng ngày. Đạo, tà, cuối kỳ trung, Thư kỳ nghĩa… là những từ Hán Việt trang trọng. Sự kết hợp đó là nét độc đáo của ngôn ngữ nhân vật trong vở “Sơn Hậu”, tạo nên một phong cách vừa dân dã, vừa cổ điển.
Ôn Định sai tướng xông vào, quyết “chém đầu” kẻ dám “bẻ nạng chống trời”. Hai bên đánh nhau ác liệt. Giữa vòng vây, Linh Tà kiếm thấm đẫm máu tươi. Áo giáp và bờm ngựa nhuốm máu đỏ tươi. Tiếng người la hét, tiếng gươm giáo, tiếng vó ngựa,… vang vọng tận trời đất. Rồi Ôn Đình chặt đầu Linh Tá. Linh Tá trong tay ôm đầu, vung kiếm chém địch, phi ngựa mà đi. Chỉ khi xem vở kịch “Sơn Hậu” diễn ra trên sân khấu, khán giả mới cảm nhận được cảnh tang thương. Văn bản tuồng chỉ “nói” với chúng ta một phần nhỏ.
Khi nhìn thấy Linh Tạ “vác đầu chạy” như tên bay, Ôn Đình “lạnh sống lưng” và anh cảm thấy đó là chuyện “dị thường”. Bị trọng thương giữa trận, tư thế hiên ngang ngang tàng của Linh Ta cũng khiến kẻ thù kinh hồn táng đảm:
“Chặt đầu Đại tá Spirit ra khỏi cổ;
Y vác đầu chạy như tên bắn.
Xem trường trung học cảm thấy thất thường;
Tôi nổi da gà khắp người.
Tranh luận như người đó
Kim cổ bất thường”.
Có thể nói, cảnh Linh Ta “ôm đầu bỏ chạy” là cảnh bi thảm nhất trong vở “Sơn Hậu” được tác giả dàn dựng, làm nổi bật khí phách anh hùng của con người phi thường, người đầy tớ trung thành. dám xả thân vì đại nghĩa.
Sau khi chặt đầu Linh Tá, Ôn Đình xua quân truy đuổi Kim Lân và lũ xác sống để thực hiện âm mưu của quỷ. Linh Ta, Kim Lân, các phi tần lần lượt than khóc, thổ lộ tâm tình. Tình bạn chiến đấu trong sự sống và cái chết, và sự nguy hiểm của nhau giống như ngọn lửa vĩnh cửu chiếu vào trái tim và tâm hồn của nhân vật.
Vác đầu chạy theo “nhà hiền triết” Đổng Kim Lân, Linh Tá tiếc hùi hụi, than cơ nghiệp anh hùng sao bị thổ dày hại (đất bị thời tiết làm hư?) dù phải “chị chơi”. game”, nhưng Linh Tá vẫn không quên nhắc nhở, dựa dẫm vào một người bạn để chiến đấu:
“Hãy tin tôi để hỗ trợ hoàng tử độc ác
Hãy cố gắng hết sức để triệu tập Khí và tiêu diệt Ta.”
Đó là những lời cuối cùng của liệt sĩ. Đó là những lời tâm huyết của những bậc anh hùng thời loạn cùng chung lý tưởng quân tử, cùng chung lứa học trò! Ngã xuống nơi chiến trường nhưng vẫn “không thôi thề”: trung thành, quyết đánh “phủ Tề, diệt Tà”.
Trong bi kịch và hiểm nguy, Kim Lân cảm thấy rất thương Linh Ta. Nhìn đầu mình bê bết máu rơi xuống đất mà lòng đau không thể tả. Anh có biết khi nào chúng ta gặp lại nhau không? Ruột gan đau như cắt ra từng mảnh, tim đau tê tái, nước mắt chảy dài:
“Thường cát đặt canli đoạn;
Buồn bã, mê đắm và say sưa!”
Giọng trữ tình là chủ yếu. Trong lời than thở có một lời nguyền. Ngôn ngữ của các vở kịch đã thay đổi. Những câu ca dao như giá cấm, than, tán, nói, nam – của các nhân vật được thể hiện biến tấu, làm nổi bật niềm cảm thương, xót xa, cảm phục sâu sắc.
Linh Tá đã hy sinh, nhưng chí khí của người liệt sĩ vẫn sáng ngời: “Quốc sự đại sự – Hoài thừa kỳ trung”. Da ngựa bọc xác bạn, cây nấm bên đường chém liệt sĩ, ngoảnh lại, Kim Lân “cúi đầu… động chân”, tự hào về Linh Tá, thề sẽ noi gương, nuôi chí báo thù :
“Lợi bất cầu, cố đắc nghĩa khí;
So với cây bách xù, là người đàn ông duy nhất.”
Sự hy sinh oanh liệt của Linh Tá khiến người thiếp vừa đau đớn, vừa quyết nuôi nấng, giữ vững ý chí chiến đấu sắt đá: “Lộc bần hàn hè lay – Vạc nghiêng đỡ vạc, thành đổ về thành”.
Có đạo diễn đã nói: “Chỉ cần đọc tuồng mới thấy được vẻ đẹp của tuồng, gặp được người anh hùng trong mộng”! Vai diễn, trang phục, hóa trang, đạo cụ, âm nhạc, ánh sáng, phông nền,… tất cả góp phần tạo nên vẻ đẹp cổ điển, hoành tráng, bi tráng cho các vở tuồng như “Sơn Hậu”, “Ba nàng hầu vua”, “Trầm hương”. hương’, ‘Đào Phi Phụng’, ‘Quan Công phá quan’… do Đào Tấn sáng tạo và để lại cho nghệ thuật sân khấu nước nhà… Nhiều câu thơ chữ Hán trong vở Sơn Hậu không dễ hiểu đối với nhiều người.
Qua vở diễn này, tính cách anh hùng phi thường, lòng trung nghĩa sắt son, tình bạn chiến đấu sinh tử… của Khương Linh Tá và Đổng Kim Lân mãi mãi như ngôi sao băng vụt sáng giữa màn đêm dày đặc. thời chiến. Họ là những anh hùng trung nghĩa được thiên hạ ngưỡng mộ, như Đào Tấn đã viết:
“Sóng vỗ rặng thông,
Gian khổ là món nợ anh hùng.”
Các bộ đề lớp 12 khác